Á quân "Bước nhảy ngàn cân" bật khóc khi nhớ lại việc bị đuổi khỏi buổi biểu diễn vì thân hình quá khổ.
Tìm kiếm mới: Xe đạp thể thao loại tốt, các loại mật ong rừng giá rẻ, những trang blog review mỹ phẩm, chuyên trang thời sự quy nhơn, https://boitoanphongthuytuongso.blogspot.com/
Từng bị đuổi khỏi buổi trình diễn vì thân hình quá khổ
Từ bé, tôi đã phải sống chung với thân hình quá khổ. có nhẽ do cơ địa, tôi rất dễ tăng cân. Suốt những năm tháng đi học tôi luôn gắn liền với chữ "BÉO". Dù những người bạn quanh tôi đều dễ thương và cũng quý mến tôi. Nhưng rõ ràng, từ sâu thẳm bên trong, tôi hiểu rằng tôi luôn thu mình lại, chỉ vì cân nặng của mình.
Có một kỉ niệm buồn mà đến giờ tôi vẫn chẳng thể nào quên. Đó là lần cả lớp đi diễn văn nghệ, chỉ là diễn cảnh nhân dân thôi. Mà lớp tôi thì bạn nào cũng xinh xinh, đẹp đẹp và bạn nào cũng đối rất dễ thương với tôi nên tôi đã rất nao nức đi cùng mọi người trong hoạt động ngày hôm ấy. Khi đến nơi, chị quản lý chương trình bỗng bảo tôi: Em ơi em đi ra ngoài được không? Em đi ra ngoài đi".
Khi đó, bỗng tôi cảm thấy trong lòng trống. Khi người ta đuổi mình như thế, tôi bảo vâng ạ rồi đi ra ngoài. Từ đó, tôi tự nói với bản thân mình sẽ không được tham gia 1 cách thoải mái như vậy nữa. Trong lòng tôi lúc đó như có gì bọc lại. Dần dần, tôi trở thành đứa trẻ hay khóc nhè, hay than thở và mặc cảm về bản thân. thường ngày tôi có thể cười nói vui vẻ, nhưng chỉ có 1 tác động nho nhỏ thôi khiến những điều sâu thẳm trong nội tâm bị khơi dậy là tôi có thể khóc tu tu ngay được. nên chi nên nhiều lần trong cuộc sống, có những thời cơ là của tôi, đến với tôi nhưng tôi lại bỏ qua, không dám bước tới.
sức ép bị tăng cân khi trở về từ "Bước nhảy ngàn cân"
Đi thi "Bước nhảy ngàn cân" là một cơ duyên vô cùng tình cờ với tôi. Tôi được 1 người chị cũng rất béo rủ dự chương trình cho vui. Khi tới casting, tôi nhảy còn chẳng đúng nhịp. Nhưng có lẽ mọi người nhìn thấy có điều gì đó ở tôi nên tôi đã được lọt vào vòng trong. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ trong đầu rằng: Đi thi cho biết, trải nghiệm. Nhưng khi thực hành quá trình giảm cân mới thấy nó vất vả như thế nào.
giả dụ tôi khổ 1 thì những người bạn đồng hành của tôi trong chương trình khổ 10. Họ vừa phải lo bài vở, vừa lo giục giã tôi và chịu khổ cùng tôi. Và đó cũng chính là động lực để tôi giảm cân hàng tuần. Từ 127kg, mỗi tuần tôi giảm được 1 chút, thấy mình thon gọn hơn, xinh hơn nên càng có động lực hơn nữa. Đến cuối chương trình, cân nặng của tôi dừng ở con số 88kg. Đó quả là 1 điều tót vời với tôi vì chưa bao giờ tôi đạt được số cân nặng đó trong nhiều năm.
Tuy nhiên, khi trở về nhà, tôi thực thụ bị sức ép bởi việc tăng cân khó kiểm soát của mình. Chỉ trong 1 tuần, tôi bị lên 9kg. Tôi hoang mang, khóc tu tu và gọi điện cho Sơn Lâm (bạn nhảy của Tiên) và nói rằng tôi đã bị lên cân trở lại. Ngay sau đó, tôi đi tìm phòng tập và siết lại chế độ ăn uống để về số cân như cũ. Nhưng thân thể tôi quả thực khó hiểu. Tôi vẫn tập và ăn uống như thế nhưng mỗi ngày vẫn lên nửa kg. Có thể 1 tuần giảm 3kg nhưng 1 ngày ăn xả tôi đã bị tăng 2kg rồi. Cứ như thế tôi càng lo âu và quyết định thôi kệ, sẽ không cân nữa mà thay tập tành và ăn uống như vậy.
Khoảng thời gian đó, tôi thực sự đã được trải nghiệm sự khó khăn của việc giảm cân. Nó không đơn thuần là việc làm để cải thiện cân nặng. Nó còn là "cuộc chiến" về ý chí, về sự bền chí dẻo dai của bản thân mình.
Quyết định thực hiện ca giải phẫu để đời vì 1 người bạn đặc biệt
Bị stress vì cân nặng sau khi trở về nhà, tôi đã nghĩ đến chuyện can thiệp dao kéo để loại bỏ phần mỡ thừa của mình. Thực ra tôi đã quen anh bác sĩ đảm đương ca phẫu thuật này từ khá lâu. Và cũng đã có nhiều lần ngỏ ý nhờ anh làm cho mình. thân tôi đã giảm 40kg 1 lúc nên mỡ đã bám dính và rất khó để giảm. Bên cạnh đó, bụng tôi nhăn nheo và chảy xệ rất nhiều nên bác sĩ đã khuyên tôi can thiệp dao kéo mới có thể xử lý được triệt để vấn đề này.
Tôi đã phải nghĩ suy nửa năm trước khi thu nhận ca phẫu thuật cắt mỡ bụng. Rất nhiều lần tôi hẹn lịch bác sĩ nhưng bản thân chưa chuẩn bị vững ý thức, tôi lại kiếm lý do để hủy lịch. Bản thân tôi và gia đình cũng lo sợ sẽ có điều gì bất trắc trong quá trình giải phẫu nên cứ lần khân suốt 1 thời gian dài.
Cho đến khi có 1 cột mốc đáng nhớ với tôi. Một người bạn mà tôi rất trân trọng, cảm thấy người đó rất đặc biệt, đã đi xa. Khi bạn ấy đi rồi, tôi biết rằng bạn ấy sẽ có cuộc sống mới của bạn ấy. Và tôi cũng cần phải lo cho cuộc sống riêng của mình. Nên tôi nghĩ, mình cần phải làm gì đó, mình cần phải đẹp lên. Đẹp lên thì tôi sẽ có nhiều nhịp hơn, nhiều lựa chọn hơn trong tình cảm, trong công việc. Tôi thấy ở tầng lớp này, người đẹp cũng có quyền hơn. Thế nên tôi đã thực hành ca phẫu thuật chỉ sau 4 ngày từ khi đưa ra quyết định.
Cảm thấy hạnh phúc khi sau hơn 20 năm đã có chiếc eo thon gọn
Trước ngày thực hiện ca giải phẫu, tôi vô cùng lo âu. Tối hôm trước khi tới viện, tôi đã bị tụt áp huyết. Một phần vì không được ăn gì, một phần do quá lo lắng. Và đột nhiên người bạn đặc biệt ấy lại nhắn cho tôi, khích lệ tôi. Đã lâu hai đứa không chuyện trò. hốt nhiên bạn nhắn vào thời khắc ấy lại khiến tôi khóc tu tu. Nhưng sau đó, tôi tự động viên mình phải mạnh mẽ lên, đã quyết làm rồi thì không dừng lại.
Ca giải phẫu diễn ra không đáng sợ như tôi mường tưởng bởi thuốc mê nên tôi cũng không cảm thấy gì. bác sĩ thực hiện ca giải phẫu của tôi trong khoảng gần 4 tiếng đồng hồ. Đến khi tỉnh lại, bạn tôi quay sang nhìn tôi và nói: "Này Tiên, đừng có vào Facebook xem ảnh hay clip gì nhé". Nhưng tôi vẫn lên xem và không ngờ được phần thịt cắt ra lại to như 2 bàn tay như thế. Phần mà tôi cắt đi lẫn với nước và máu có nhẽ phải lên đến 8-9kg. Và bụng tôi nhỏ đi trông thấy, không còn phần mỡ chảy xệ như trước kia nữa.
Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi sau hơn 20 năm sống cùng chiếc bụng quá khổ, tôi đã lần trước hết có chiếc eo thon gọn. Nhiều người nhắn nhe cho tôi hỏi: "Sao mày liều thế" tôi vẫn vô tư đáp rằng không cảm thấy đau đâu.
Nhưng quả tình, mạnh miệng lúc ấy thôi, khi hết thuốc mê thì tôi cảm nhận được nỗi đau "thấu trời xanh". Tôi thấy sợ vì đau đến nỗi toát hết cả mồ hôi. Nhưng khi sờ bụng, nhìn xuống vòng eo nhỏ của mình, mọi nỗi đau đều được giảm đi gần hết. Tôi cảm thấy rằng trải nghiệm giải phẫu thẩm mỹ không đáng sợ như tôi đã hình dong. Thậm chí, thầy thuốc còn "tròn mắt" khi tôi hỏi có thể làm tiếp lần 2 hay không. Tôi đã quyết định, 1 tháng sau tôi sẽ thực hành ca giải phẫu hút mỡ ở mặt, bắp tay, đằng sau gáy và bắp chuối để thân thể tôi hài hòa với vòng eo nhỏ hiện tại.
Đẹp trước đã, mọi thứ tính sau
Thực ra, đã có lúc tôi nghĩ béo khỏe, béo đẹp, béo dễ thương, chẳng có gì mà phải ngại. Nhưng quả thực, ngoại hình quá khổ nhiều khi cũng mang tới những bất tiện trong cuộc sống, trong công việc và cả chuyện tình cảm. Tôi thích 1 anh chàng nào đó, nhưng anh ta lại đẹp trai, có nhiều cô gái xinh đẹp vây quanh, thì tự bản thân tôi lại không dám thổ lộ. Dù người ấy đối tốt với mình nhưng bản thân tôi hiểu rằng đó chỉ là tình bạn. Nên có thích ai cũng chỉ để đấy mà thôi.
Tuy nhiên, đến thời điểm ngày nay, tôi nghĩ rằng nếu có thích 1 ai đó, vững chắc tôi sẽ chẳng ngại ngần mà bộc bạch với người ta. Nhiều người hỏi tôi trước đây tôi đã từng tuyên bố chẳng cần can thiệp phẫu thuật thẩm mỹ. Tuy nhiên, câu giải đáp là ở thời khắc ấy. hiện tôi cảm thấy mình đẹp thì nhiều thời cơ sẽ tới.
Các anh chị trong đoàn làm phim mà tôi đang tham dự cũng có nhắn "than thở" rằng: Tôi giải phẫu rồi sẽ sai hết kịch bản của chương trình, có khi sẽ phải loại bỏ tôi. Trước khi quyết định thực hành ca giải phẫu, tôi cũng từng lăn phăn rằng mình đang được mọi người yêu mến và trổi vì ngoại tuồng như thế này. phẫu thuật rồi liệu có còn được như vậy không. Nhưng rồi tôi kiên tâm: Đẹp trước đã, mọi thứ tính sau.
Tôi béo tôi chỉ có thể đóng những vai dễ thương, hí hước. Nhưng tôi lại muốn thử sức với những vai diễn đa dạng hơn. Và nếu đẹp tôi sẽ có nhiều nhịp để thử sức nhiều công việc, nhiều dạng vai hơn. Bản thân tôi cũng rút ra bài học, quan yếu là phải tự tín, khi tự tín bạn sẽ tỏa sáng. Nhưng nếu bạn có ngoại hình đẹp thì mọi chuyện sẽ tiện lợi hơn, dễ dàng hơn. Tôi nghĩ, nghệ thuật là cái duyên. Nếu có duyên, dù tôi béo hay gầy, đẹp hay xấu thì tôi vẫn sẽ được hoạt động nghệ thuật mà thôi.